Tóc nâu

NẮNG. CHIỀU.




 
 Nắng hôn chiều.
Chiều hôn nắng .
Dịu dàng

Từng cánh nhớ nhấp nhô miền sa mạc
Đối mặt thiên nhiên, thấy tình lưu lạc
Vẫn không mòn dấu vết đã in sâu…

Sẽ thế thôi, chút hương vị ngọt ngào
Chút ấm áp từ nơi nào xa lắm
Trôi miệt mài theo bước đời phiêu lãng
Mong giữ chút gì đã gởi gấm hôm xưa…

Lời tự tình từ sợi nắng, giọt mưa
Rơi mềm giữa lòng cát khô, biển gió
Hoang vu lắm bao nỗi niềm bỏ ngõ…
Nhưng ít nhiều, chiều vẫn tỏ trông mong.

Chiều với nắng, thoảng như có, như không
Đổ dài mênh mông xuống triền cát mỏng
Tiếng gió thì thầm…
Lúc thì lồng lộng…
 
Ơi chiều!
Ơi nắng!
Này bóng cát!
Yêu thương…
 
 
 

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 11 tháng 6 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "NẮNG. CHIỀU."